Không ngừng nhìn cái người đang tới gần, đến lúc Thiên Phượng thấy rõ được dung mạo của người kia, đôi mắt liền trợn to kinh ngạc.
“Thiên Phượng đồng học, thật có lỗi, đã dùng thủ đoạn thô lỗ như vậy mà mời ngươi đến.” Trêm mặt nam nhân đầy ý cười thản nhiên: “Ta là ca ca của Thanh Tôn, Đoan Mộc Kiêu.”
Ý cười thản nhiên của nam nhân kia không có gì không thích hợp cả, nhưng Thiên Phượng lại kinh ngạc đến như vậy chỉ là bởi vì bộ dáng của người này giống Đoan Mộc Thanh Tôn đến tám phần, chẳng qua một là tuấn tú lạnh lùng trẻ tuổi, còn một là ôn hòa tươi cười tương đối thành thục.
Bởi vì dung mạo của hai người rất giống nhau, cho nên Thiên Phượng đoán chắc người này có thể là anh của Đoan Mộc Thanh Tôn.
“Xin chào.” Dựa theo phép tắc, Thiên Phượng hẳn là nên chào hỏi người này một tiếng. [gia giáo của chúng tiên quả nhiên tốt]
“Ân.” Thấy Thiên Phượng lễ phép như vậy, Đoan Mộc Kiêu hiển nhiên là cực kỳ vừa lòng, ý cười trên mặt càng thêm sâu sắc.
“Cái kia… Xin hỏi ngươi và Thanh Tôn quan hệ như thế nào?” Người nam nhân chưa bao giờ gặp này thật sự rất giống Đoan Mộc Thanh Tôn, đến độ Thiên Phượng không thể bỏ qua được.
“Ha hả, Thanh Tôn là em trai ta.” Đoan Mộc Kiêu cười thực vô hại: “Thiên Phượng đồng học hẳn là đói bụng rồi, đến ăn cơm trước đi.”
……
Trên bàn đặt đầy những món ăn tinh xảo, hai mắt Thiên Phượng lập tức phát sáng, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nghich-ngom-dong-tam/3118655/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.