“Cáp a……”
Đánh một cái ngáp, Thiên Phượng trốn học hai ngày cuối cùng cũng trở lại trường học.
Hoàng Đế đã truyền cho y không ít pháp lực bổ sung, nhưng hình như không có tác dụng gì cho lắm, bởi vì tiên lực trong cơ thể y vẫn đang bị rút đi rất nhanh.
Thật buồn ngủ….
“Yêu, không phải là học sinh mới chuyển tới trường chúng ta sao? Lá gan cũng không nhỏ nha, vừa mới chuyển tới có một tháng đã trốn học!!”
Ngay tại lúc Thiên Phượng sắp tìm được Chu Công, có một giọng nam kiêu ngạo vang lên, rất nhanh đã có một bóng người xuất hiện bên cạnh Thiên Phượng.
Người kia rõ ràng là muốn gây phiền toái cho Thiên Phượng, bởi vì gã đã sớm không vừa mắt Thiên Phượng rồi.
Chậm chạp giương mắt nhìn người muốn gây phiền toái kia, Thiên Phượng đang cực kỳ buồn ngủ rõ ràng hiện tại không thèm để đối phương vào mắt.
“Uy, lên tiếng a, ngươi bình thường không phải rất kiêu ngạo sao, ngay cả lão đại của chúng ta cũng dám liếc mắt đưa tình nha!”
“Phải phải!”
“Còn dám chạy tới phòng ký túc xá của lão đại, không biết đã dùng cái thủ đoạn gì nữa!”
Nam sinh kia vừa lên tiếng, cả đám nữ sinh ái mộ Đoan Mộc Thanh Tôn đã lâu cũng lên tiếng phụ họa.
Bởi vì bọn họ đã sớm không thích nhìn Thiên Phượng có thể tùy ý tiếp cận với người thiếu niên xuất sắc nhưng không bao giờ có thể chạm vào kia.
“Các ngươi….ồn quá!”
Giọng nói bình thường khá thanh thúy, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nghich-ngom-dong-tam/3118642/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.