Ngụy Linh Hy toàn thân đều dính máu, cung nữ không ai dám động đến, chỉ có duy nhất Lâm Y chịu vào trong giúp nàng lau rửa vết thương.
Nàng với Ngụy Linh Hy là tỷ muội thân thiết, cho dù ở vị trí cao hơn, Ngụy Linh Hy cũng dành cho Lâm Y sự đối đãi đặc biệt. Vì vậy cho dù nàng có là Yêu nhân đi chăng nữa, Lâm Y vẫn không sợ hãi mà bước vào trong.
"Bệ hạ, trên người Hoàng hậu không có vết thương gì lớn, ngoài... đôi cánh bị chặt đứt. Nô tì đã băng bó qua, tạm thời đã ổn rồi."
Huyễn Dạ Khuyết lập tức chạy vào bên trong xem xét tình hình, y không chờ được mà muốn nhìn nàng an toàn.
Lâm Y đứng ở bên ngoài, nàng thở dài một hơi lại đạp một cái vào bụng của Trạch Mục Viêm.
"A... muội... sao muội đánh ta?"
"Hoàng hậu từ khi còn là một cung nữ, cho tới khi trở thành Vĩnh Nghi Hoàng hậu, người chưa từng bạc đãi ta, bạc đãi huynh, vậy mà huynh còn nghĩ xấu cho người, im lặng để Hòa Vương làm ra những chuyện đó?"
"Ta... ta có trực tiếp hỏi rõ mọi chuyện, nhưng lúc ấy thái độ của người ngông cuồng, ta..."
"Người bị sỉ nhục, bị hành hạ như vậy còn có thể bày ra cái dáng vẻ như muốn cầu xin sự tin tưởng đó sao? Huynh đúng là đồ ngốc!"
Lâm Y cũng hậm hực rời đi, Trạch Mục Viêm nhìn vào trong phòng, lại nhìn sang bóng lưng nhỏ kia, rốt cuộc hắn lại chạy theo nàng.
Huyễn Dạ Khuyết lấy khăn ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nghich-menh/2919978/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.