Con người có lúc phải trở nên độc ác bởi “Thắng làm vua thua làm giăc”.
Trong đầu Cái Chí Huy cuồn cuộn bao phương thức giết người đốt xác, nhưng nghĩ là một chuyện làm lại là chuyện khác. Giống như lời nhận xét của Phó Suất, anh là kẻ bình thường thì khôn lỏi, đến khi xảy ra chuyện thì chẳng biết làm gì.
Vương Văn Trúc biết bạn trai mình đang đấu tranh nội tâm, ném được một quả boom trúng mục tiêu, cô ta bỏ Cái Chí Huy đứng đó, vênh váo rời đi.
Cái Chí Huy sững sờ một lúc, phản ứng lại lấy điện thoại gọi cho Phó Suất, nhưng chỉ nghe thấy âm thanh trả lài tự động lạnh như băng.
Bà Cái đứng trong sân cằn nhằn thằng con làm bạn gái giận dỗi, lại thấy con mình lao ra lấy xe đạp phóng đi.
Bà nghĩ anh đuổi theo vợ,thở dài một hơi rồi vào bếp cơm nước.
Cái Chí Huy quả thực muốn đuổi theo Vương Văn Trúc. Lúc nãy không kịp phản ứng mới ngây ra, giờ nhanh chân mong đuổi kịp.
Vương Văn Trúc tức quá chạy đi tố cáo anh thì toi.
Nếu là phụ nữ còn dễ giải quyết, người không phong lưu phí hoài tuổi trẻ, lãnh đạo cũng chả quản mấy chuyện tình cảm của cấp dưới làm gì, đằng này lại lại đàn ông hơn nữa còn là đồng nghiệp của anh.
Không được, không thể để mười năm nỗ lực của anh tan thành mây khói.
Cái Chí Huy chẳng để tâm đường núi gập ghềnh, phóng như điên, vậy mà chỉ kịp thấy Vương Văn Trúc bước lên một chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nam/2764216/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.