Cái Chí Huy không có tý thiện cảm nào với Phó Hồng Quân, mặc cho y lải nhải, anh chẳng thèm liếc mắt.
Phó Hồng Quân thấy anh không để ý tới, tưởng anh đang khó chịu, hừ mạnh, dương dương tự đắc tựa mạn thuyền.
Bây giờ không phải là thời gian lý tưởng đi chơi sông, nước khá mạnh lại thêm trận mua thu, dòng chảy xiết. Tuy nhiên xuôi theo dòng nước bập bềnh như vậy cũng rất kích thích.
Có mấy lần sóng mạnh xô mạn thuyền, Cái Chí Huy âm trầm nhìn 36D sợ hãi nép vào ngực Phó Suất. Mà Phó Suát khốn nạn kia không cự tuyệt.
Dưới thuyền sóng nước cuồn cuộn, trên thuyền sống ngực dập dềnh.
Tận mắt thấy tim hồng phấp phới sắp nhấn chim thuyền tới nơi, Cái Chí Huy nhìn không chớp mắt, khua mạnh mái chèo trong tay.
Phó Hồng Quân quay cuồng, vơ đám rơm rạ trên đầu xuông mắng “Mẹ mày, vội vàng vượt Long môn à. Nước vào hết mẹ thuyền rồi còn chèo cái đệt gì nữa”
Không cần Phó Hồng Quân nói, Cái Chí Huy cũng hiểu cái thuyền này sắp ngỏm rồi.
Đừng tưởng anh Cái đây là dân bản xứ gi gỉ gì gi cái gì cũng biết, thực ra đây là lần đầu tiên anh được đi chơi. Bà Cái thường nói “Mất 100 tệ lên thuyền phơi nắng đúng là ăn no rửng mỡ”
Bây giờ mới phát hiện ra lời mẹ anh nói chuẩn thế nào, cái này chẳng phải ăn no rửng mỡ không có việc gi làm tự đi đào hố thì là gì. Rất nhanh thuyền trôi tới đoạn đá ngầm, dòng nước luồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nam/2764210/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.