Hình như thời gian tại biên cương cũng không tệ lắm.
Cao Hiểu Bảo lúc mới đầu còn ra vẻ khinh bỉ anh, sau phát hiện ra anh không thèm phản ứng lại, lập tức biết thân biết phận, cách vài ngày lại giả bộ vô tình chạy tới tìm anh
Đối với ái mộ của Hiểu Bảo, Cái Chí Huy chưa từng thấy chán ghét, ngược lại có chút đắc ý, cậu ta chẳng thể gây sóng gió gì cho anh, chỉ trách anh quá quyến rũ! Nam nữ đểu ngưỡng mộ.
Mà Phó Suất càng như thể được Phật quang chiếu rọi, nhân cách phân liệt càng khác xưa, dù quân hàm lớn hay bé đều được hắn ta nhiệt tình gần gũi, đem miền biên cương này tắm trong gió xuân.
Nhất là khi gặp Cái Chí Huy, dường như hắn đã vứt bỏ mọi hiềm khích trước đây, coi như không có việc gì xảy ra còn rủ Cái Chí Huy chơi bóng rổ.
Cái Chí Huy vốn muốn dùng thái độ với Hiểu Bảo nhằm lừa gạt họ Phó, nhưng hình như chả ăn thua gì. Hiện tại đồng nghiệp đều cảm thấy Phó Suất là người tốt, anh lại hằm hè với hắn, người khác nhìn vào biết giải thích ra sao.
Vì vậy cho dù trong lòng khó chịu anh vẫn phải kiên trì cùng hắn đấu bóng. Lúc chơi bóng đụng chạm tay chân là điểu không tránh khỏi.
Ngay từ đầu thần kinh Cái Chí Huy đã quá căng thẳng, tới khi Phó Suất vô tình đụng vào mé đùi trong của anh, anh liền duỗi tay đẩy ngã Phó Suất.
Khi đó đang chơi hăng, Phó Suất không phòng bị, đập mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nam/2764186/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.