Hiểu Bảo không còn ràng buộc, liền vung nắm tay cùng Phó Hồng Quân đánh đấm. Phó Hồng Quân đệ đệ kiểu tóc rất bá đạo, đáng tiếc thực chất nhũn như con chi chi, Hiểu Bảo cưỡi lên người y tha hồ đấu võ.
Hồng Quân đệ đệ bị đánh không dậy nổi vẫn mạnh miệng khiêu chiến “Mày, nhào vô! Không đánh chết tao, tao cho mày đẹp mặt”
Cái Chí Huy thầm nghĩ: Thôi thôi đừng cố, kích thêm vài câu nữa, Hiểu Bảo tức lên cho chú vài đấm nữa thì chú ngỏm thật luôn. Mà Hiểu Bảo này, anh giai người ta đã phải xuống nước nhận lỗi với chú em rồi thì chú em cũng phải biết bánh xốp ném đi bánh qui ném lại, nương tay với thằng em chứ lị. Nếu còn tiếp tục đánh, chỉ có thằng cu Hiểu Bảo này bất lợi thôi. Đối với thằng nhóc này Chí Huy vẫn rất quan tâm.
Vì vậy Cái Chí Huy vội vàng mở cửa xe, nhảy xuống ôm lấy Hiểu Bảo, kéo cậu ta sang một bên, nhỏ giọng khuyên bảo, nhắc lại việc Phó Hồng Quân đã viết giấy cam kết, mặt khác đừng quên khoản tiền 100 vạn kia.
Nói xong lời cuối Cái Chí Huy bội phục bản thân mình quá thể, thật sự là mạnh vì gạo bạo vì tiền, anh quá ư là khéo léo, xử lý mọi chuyện thật thỏa đáng.
Phó Hồng Quân sao có thể để người khác mắng chửi? Đang muốn tiếp tục trừng mắt cùng Cái Chí Huy, thấy Phó Suất trong xe quan sát, y liền ngoan ngoãn ngậm miệng.
Công tác ở Tứ Xuyên cứ thế oanh oanh liệt liệt hoàn thành xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nam/2764168/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.