Nàng nhất định là điên rồi!
Nếu không phải là nàng điên rồi, vì sao nàng sẽ để nam nhân kia vì nàng thay một bộ thủy lam sắc lăng la váy áo, mang vào giầy thêu đế mềm chỉ có phụ nữ mới có thể mang, thậm chí trên đầu còn vấn vân kế thấp, cài vào tử ngọc trâm thanh nhã tú lệ, cùng nam nhân này đi ngoài dạo phố?
Dọc theo đường ánh mắt mọi người đều đặt trên người nàng, là ánh mắt nàng hết sức quen thuộc -- ánh mắt ái mộ.
Nhưng chỗ bất đồng là, thời gian trước đây nàng mặc nam trang, nhiều nhất là nữ nhân lấy loại ánh mắt này nhìn nàng; nhưng hiện tại mặc vào nữ trang nàng, chỉ có nam nhân lấy ánh mắt ái mộ đối với nàng, nữ nhân thì lại lấy ánh mắt ghen tị nhìn nàng.
Nàng mặc vào nữ trang có đẹp không?
Nhiều năm thân ở với mỹ nữ như mây trong Hoa Khôi các, khiến nàng không cho là mỹ mạo của mình có chỗ nào xuất chúng -- cho dù hiện tại nàng trang điểm đi chăng nữa.
Hướng Lăng Ba ôm hoang mang, nhưng nam nhân bên người nàng lại đầy bụng tức giận!
Lực chú ý của người bên đường đều đặt ở trên người Hướng Lăng Ba, hắn nên cảm thấy kiêu ngạo, nên cảm thấy tự hào, thử hỏi có ai có thể gặp may mắn như hắn có một nữ nhân xinh đẹp như vậy bầu bạn?
Nhưng ánh mắt tà dâm của các nam nhân khác lại làm hắn cảm thấy tức sùi bọt mép!
Sớm biết nàng thay nữ trang sẽ hấp dẫn ánh mắt của mọi người như vậy, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-luu-lac/72823/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.