Hà vệ uý vẫn chưa thôi tức giận “Ta chỉ làm theo lệnh không giống ngươi nịnh hót Đoan Bình vương mà được vô Túc vệ quân thăng chức Chánh võ uý gì đó.”
Hứa Mạc Phong cười nhàn nhã đi tới gần xe ngựa, mắt ra hiệu cho Kim Thương, sau đó cười lớn “Hà vệ uý có biết tại sao Đoan Bình vương đêm khuya thanh vắng lại ở nơi này không? Một vương gia tuổi trẻ anh tuấn giữa đêm khuya ở đây tất nhiên là vì nữ nhân. Hà vệ uý không đoán ra được à? Đừng làm mất nhã hứng của vương gia.”
“Ngươi nói vậy là sao?”
Hứa Mạc Phong đặt tay lên tấm màn che của xe ngựa “Hà vệ uý xem ra đã làm mất nhã hứng của Đoan Bình vương rồi! Nếu vệ uý muốn kiểm tra xe ngựa thì tự mình kiểm tra đi. Hứa mỗ cũng không ngăn được.” Hứa Mạc Phong từ từ kéo tấm màn ra hình ảnh y phục sộc sệnh trên người nữ nhân tóc dài buông thõng che hết khuôn mặt đang đầu trong lòng nam nhân. Kim Thương cũng đang cởi trần, áo khoác ngoài đã được cởi ra bao bọc lấy nữ nhân kia.
Hà vệ uý cả kinh vội quỳ xuống.
Kim Thương tức giận nói “Còn không mau cút cho bản vương?”
Đám binh lính kia vừa nhanh chóng đi khỏi, Hứa Mạc Phong cười nhàn nhã thả màn che xuống “Vương gia bớt giận.”
Kim Thương buông Vũ Đình Đình ra trong bóng tối phía bên trong xe ngựa lần lần lấy y phục mặc lại, Vũ Đình Đình cũng buộc gọn tóc lại thẹn thùng quay mặt đi.
“Đình Đình, muội đợi một lúc nữa rồi hãy trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-huyet-le/3750410/quyen-1-chuong-13-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.