Mộ Dung Hoa nghe Trần Kiều Như nói thì không thể im lặng, bà bước ra lạnh nhạt nói.
- Thần phụ là kế thất của Quách Thừa tướng, tuy vào phủ chưa lâu những cũng đủ nắm rõ tình hình trong phủ. Là "chất độc tinh thần" lâu ngày hay không thì người trong phủ đều rõ. Lại nói, Bát hoàng tử phi chỉ mới gặp tiểu nữ một lần nhưng lại có lòng đồng cảm sâu sắc, đúng là hiếm thấy. Theo ý bát hoàng tử phi thì vì cảm thương cho Lan nhi thì có thể khiến cho đường đường công chúa Đại Mộc, đường đường một hoàng hậu tương lai phải chịu thiệt thòi?
- Ta không có ý đó, thừa tướng phu nhân đừng hiểu lầm. Nói gì mà thiệt thòi? Tam tiểu thư và Nguyên Ngọc đều là tỷ muội thân thiết, cùng nhau hầu hạ hoàng thượng Vĩnh Ngọc không phải tốt hơn để người ngoài xen chân vào hay sao?
Lúc này, Quách An đột nhiên lên tiếng.
- Nói tới cũng là ngày hôm đó do bát hoàng tử phi không nghe rõ hay trí nhớ kém mà lại không nhớ lời hẹn ước của hoàng thượng Vĩnh Ngọc và công chúa?
Quách An nói câu này khiến cả đại điện im lặng, cả thái hậu cũng có chút chột dạ.
Quách An luôn im lặng, cả hai đều là con gái ông, không thể bỏ bên nào. Nhưng nếu cứ tiếp tục chèn ép bảo bối của ông thì làm sao ông im lặng.
Quách Ngọc cúi đầu, hơi mỉm cười - phụ thân vẫn là thương nàng nhất.
Thu xếp xong xuôi nơi nghỉ ngơi của Mộ Dung Thịnh, huynh đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513670/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.