Mặc cho Quách Lan khóc cầu, gia pháp vẫn được tiến hành.
Bọn gia đinh mang vào hai thùng nước to, một là nước muối pha loãng, một là nước ớt. Bên cạnh đó còn có một chiếc roi da dài và dày. Quách Lan nhìn những thứ này thì không thể nào giữ bình tĩnh được nữa. Nàng quỳ xuống.
- Mẫu thân. Gia pháp rất tàn nhẫn, xin người dùng cách khác để trực phạt di nương được không? Tất cả chúng ta đều biết cách đây mười năm, cố mẫu đã lệnh không đến mức đường cùng không thể dùng gia pháp vì nó quá khủng khiếp. Mẫu thân mới vào phủ có thể không biết nhưng tất cả mọi người đều biết, nhất là nhị tỷ - tỷ ấy không thể không nhớ lời dặn của mẫu thân mình được.
Quách Ngọc bật cười, nàng nhìn Quách Lan thật lâu.
Chó cùng rứt dậu. Quách Lan trước đây luôn muốn sung sướng chưa bao giờ chịu vì ai mà cực khổ. Nay khi đối diện việc mẹ ruột mình bị người vu oan đánh đập thì cũng biết đứng ra bảo vệ.
Quách Ngọc nhìn thấy trong ánh mắt của nàng ta có sự chuyển đổi. Nàng ta biết dùng lý lẽ để nói!
- Phải! Mẫu thân đã từng nói vậy, ta không quên. Chỉ là, lần này liên quan đến mạng người. Muội vẫn nghĩ đó chưa phải chuyện lớn?
- Nhị tỷ, vẫn chưa xác thực tội của di nương. Di nương không chứng minh bản thân vô tội nhưng mọi người cũng không thể chứng mình bà có tội!
Quách Ngọc mỉm cười, xem ra lần này La di nương chịu phạt lại vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513664/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.