Lúc này Quách Ngọc xoay sang nhìn hoàng thượng.
- Phụ hoàng, người nhìn đi. Bọn họ “được” thất tẩu hậu đãi như thế này, thương tích đầy mình. Con thật xót xa. Nếu tẩu ấy dám mạnh miệng nói Hoà thị vì con nên thà chết không khai vậy còn Hàn Cẩm thì sao? Bà ấy có liên quan gì đến con? Cho dù bà ấy muốn nịnh bợ con thì khi cái chết cận kề người ta cũng biết phân biệt nặng nhẹ, hơn nữa còn có tứ muội. Tứ muội là con gái duy nhất của bà ta, bà ta không thể nhẫn tâm thấy nàng ấy chết. Thất tẩu vì nói bọn họ mẹ con tình thâm nên đưa cả muội ấy đi, vậy thì mẹ con bọn họ vì sao không vì nhau mà cung khai? Không! Họ im lặng, đơn giản bởi vì họ không biết chuyện gì đang xảy ra với họ. Hàn Cẩm không đẩy Châu Tiểu Linh càng không tìm Hoà thị, đương nhiên bà ta cũng không biết Tư Hoan là ai. Tẩu nhìn bọn họ đi, phụ nữ, người già, trẻ nhỏ. Tứ muội chỉ mười ba tuổi, tẩu nhẫn tâm cho người đánh muội ấy ra nông nỗi này.
Như minh hoạ lời nói của Quách Ngọc, Quách Tâm kéo ống tay áo lên, dập dầu kêu to.
- Hoàng thượng. Thần nữ không biết chuyện gì, cũng tin nhị tỷ không làm chuyện xấu. Thất hoàng tử phi luôn ép buộc thần nữ và di nương nói theo những gì đã được tính toán sẵn đó là: “nhị tỷ giết người, thông dâm với thị vệ“. Nhị tỷ trong sạch, thần nữ không nói dối nữa lời. Xin hoàng thượng minh dám.
Mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513654/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.