Mọi người đều bất ngờ, không ai nghĩ Quách Huy có thể vì một kỹ nữ chốn lầu xanh mà đối nghịch với mẹ đẻ của mình. La di nương bị hắn đẩy lui về sau va lưng vào chiếc bàn gỗ. Trúc Tức chạy nhanh đến đỡ lấy bà. La di nương đau đớn kêu. Bà thở hồng hộc, chỉ tay về phía Lê Mộng Cầm.
- Ngươi đã cho con ta ăn phải thứ gì mới khiến hắn trở nên như vậy?
Quách An đau đầu, ông không nghĩ sẽ nhìn thấy cảnh này.
- Im hết cho ta!
La di nương đau đớn nhưng cũng phải quỳ xuống khi nghe Quách An hét. Khoé mắt bà rưng rưng.
- Lão gia. Xin người. Đại thiếu gia còn trẻ dại nên mới bị hồ ly dụ dỗ. Xin người đừng trách con trẻ.
Nghe La di nương gọi Lê Mộng Cầm là hồ ly thì Quách Huy càng giận dữ hơn. Hắn lớn giọng nói.
- Di nương, người đã biết gì về Cầm nhi mà nói thế?
- Lão gia. Từ bé đại thiếu gia đã hiếu thảo. Thiếp thân tuy chỉ là một di nương thấp kém nhưng cũng đã mang nặng đẻ đau, không có công lao thì cũng có khổ lao. Nay đại thiếu gia lại vì người phụ nữ kia mà đối xử với thiếp thân như vậy. Nhất định ả ta đã mê hoặc đại thiếu gia!
Đúng lúc này, Lê Mộng Cầm nắm lấy cánh tay hắn. Mặt nàng tái xanh, thều thào.
- Huy ca! Con, con chúng ta. Muội đau lắm.
Quách Huy nhìn xuống váy trắng của nàng thì thấy bắt đầu xuất hiện những vết máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513638/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.