Tấn Phong nhìn ra cửa thì thấy Nguyên Thiên Hữu đang tiến vào. Nguyên Thiên Hữu và Tấn Phong nhìn nhau mỉm cười. Bọn họ đều mặc y phục màu trắng, thân hình cao to, tay cầm quạt xếp, gương mặt tuấn tú, lại biết võ công và có địa vị cao. Hai người đều là kiểu người mà bao cô nương mơ ước đến.
Nhưng với Quách Ngọc thì khác, nàng không quan tâm vẻ bề ngoài của họ, thứ nàng quan tâm là lãnh khí phát ra từ họ. Nàng cảm giác sắp có một trận chiến xảy ra.
Nguyên Thiên Hữu ung dung ngồi xuống vị trí gần Quách Ngọc nhất, sau đó nhìn nàng và nói.
- Ngọc nhi, dạo gần đây nàng rất bận, sức khoẻ cũng không tốt. Những người không đáng, việc không đáng thì cứ mặc kệ. Ngày mai, nàng không cần phải khách sáo mà ép bản thân đi cùng hắn.
Tấn Phong nghe Nguyên Thiên Hữu nói thì thấy rất khó chịu. Hắn không tiếp tục im lặng, mà lên tiếng cắt ngang lời Nguyên Thiên Hữu.
- Nguyên Vương đến đây có chuyện?
Nguyên Thiên Hữu liếc nhìn Tấn Phong. Hắn cười ha hả, sau đó nói.
- Tam hoàng tử, ta thật thất lễ. Vừa rồi ta quan tâm Ngọc nhi mà quên mất ngươi ở đây. Tuy nhiên, cuộc hẹn ngày mai Ngọc nhi chắc chắn sẽ không đi. Hy vọng Tam hoàng tử không trách.
- Nguyên Vương. Nếu công chúa bận, sức khoẻ không tốt thì càng phải ra ngoài. Làm việc nhiều quá sẽ sinh bệnh. Thay vì cứ ngồi trong phủ, công chúa thử ra ngoài, không khí trong lành sẽ khiến cơ thể khoẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513621/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.