Giọng nói thì thầm mềm mại, mang theo chút non nớt yếu ớt cầu xin.
Tiêu Ngân Phong quay lại sô pha, xoay người tới đối mặt với Kỷ An, cúi đầu nhìn xuống phía chỗ Kỷ An đang ngồi trên ghế.
Kỷ An nhắm mắt lại, giống như một con thú cưng nhỏ chui vào trong lòng Tiêu Ngân Phong, mặt cọ cọ vào trong ngực nàng tìm kiếm ấm áp. Tiêu Ngân Phong thở dài, giơ tay lên vuốt tóc Kỷ An.
“Có thể hát bài ‘Chúc mừng sinh nhật’ cho ta hay không?” Thanh âm rầu rĩ của Kỷ An truyền đến.
Tiêu Ngân Phong giật mình, không rõ vì sao đột nhiên Kỷ An lại đưa ra thỉnh cầu này. Nàng hít vào một hơi, nhẹ nhàng vỗ về Kỷ An, đôi môi hé mở bắt đầu hát, “Chúc ngươi sinh nhật hạnh phúc, chúc ngươi sinh nhật vui vẻ…” Mới vừa hát được hai câu đã bị thanh âm của Kỷ An làm ngừng lại, chỉ nghe thấy Kỷ An hát, “Sinh nhật của ngươi làm cho ta nhớ tới một bằng hữu đã rất lâu rồi, đó là một mùa đông rét lạnh, hắn lưu lạc ở đầu đường, ta hỏi hắn cầu xin cái gì, hắn luôn lắc đầu. Hắn nói hôm nay là sinh nhật hắn nhưng không ai chúc hắn sinh nhật hạnh phúc, sinh nhật vui vẻ. Chúc ngươi sinh nhật hạnh phúc, nắm tay của ta, cùng ta hát ca khúc chúc mừng sinh nhật, sau đó mỗi ngày đều thật là vui vẻ, đừng để ý sinh nhật là ngày nào… Sinh nhật hạnh phúc, chúc ngươi sinh nhật hạnh phúc…”
Là một ca khúc rất cũ rồi, là một bài hát của Trịnh Trí Hóa! Được Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoa/1422442/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.