“Gad! Lâm tử ngươi cuối cùng đã trở lại!” “Thả ta ra! Lão tử không thể hô hấp……”
Chỉ là thời gian chậm một chút mà thôi, Phượng Thiên Lăng tiến vào phòng học liền gặp được tình cảnh làm cho trái tim của hắn đột nhiên đau đớn.
Người của hắn không những gắt gao ôm lấy người khác, còn mang vẻ mặt hưng phấn vui sướng!
Đáng giận! Hắn dám ôm người khác! Hắn cũng dám dùng cặp tay kia “của ta” đi sờ thân thể người khác! Hắn cũng dám……
“Buông ra buông ra!”
Xông lên phía trước dùng sức kéo hai người ra, Phượng Thiên Lăng gắt gao giữ chặt cánh tay Khang Đức không cho hắn lại cùng Lâm Úc có chỗ tiếp xúc.
Tiểu tử đáng ghét! Nhanh cút ngay cho ta! Phượng Thiên Lăng trong lòng rống giận. “Hắn là ai?” Lâm Úc nhìn xem cái tiểu tử đột nhiên xuất hiện này, cảm thấy rất là thú vị. “Bạn cùng phòng mới của ta — Phượng Thiên Lăng.” Khang Đức cười khổ trả lời.
Sao lại lộ ra loại tiếu dung này? Làm gì cười đích khổ như vậy chứ? Ta khiến ngươi khó xử? tiếu dung: mặt cười
Hắn là cái gì của ngươi? Bảo bối của ngươi không phải là ta sao? Hắn có cái gì tốt? Phượng Thiên Lăng không cam lòng nghĩ.
Mục quang dời đi, giận dữ trừng mắt tên “gian phu” kia, ý chí hơi chút khôi phục Phượng Thiên Lăng lập tức trong nội tâm cảm thấy quái lạ.
Vì cái gì trên người tên kia lại có khí tức nhàn nhạt thuộc về huyễn giới? Hắn là nhân loại không phải sao…… Không! Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-ga-tay/2433301/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.