(Cảnh xuân Giang Nam)
Mười dặm bờ đê, một rừng hoa đào, ba nghìn đôi lứa uyên ương thế gian.
Cá sạo đương thì tươi ngon, rượu ngon sáo ngọc đẹp tựa hoa.
Qua hai mươi bốn nhịp cầu thấy một tửu lâu, ông lão kể chuyện vừa lúc kể đến đoạn ông vua nọ đi tìm bạn đời, người xung quanh ném vài đồng bạc vụn cho lão ông, cười nói:
– Lão ông kể chuyện hay lắm!
Lão nhân sung sướng nhặt nhạnh, đột nhiên nghe thấy một người nói:
– Mấy chuyện đó nghe nhiều nhàm quá, lão ông có thể kể mấy chuyện hấp dẫn xảy ra gần đây được không?
Lão nhân trước tiên nhặt xong đống bạc vụn, cho vào tay áo, rồi mới chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt thần bí nhìn xung quanh, thấp giọng nói:
– Nếu muốn nghe chuyện nóng hổi, thì phải kể đến chuyện Tiễn gia chuyên thu thuế muối gả con gái đi, rất phô trương nha! Bạn rượu của lão nhân kiếm được chân tay sai cho nhà đó, nghe nói muốn chế tạo gấp một cái ***g chim khắc họa tiết hoa lá cây cối nên tốn không ít bạc trắng, của hồi môn vô cùng long trọng, ngay cả công chúa của Hoàng thượng cũng không thể nào so được với đoàn rước của hồi môn đó. Nếu mọi người có thể tận mắt chứng kiến cảnh đám cưới phô trương đó, thì mới thấy bản thân sinh ra không phí một đời người!
Một bên liền có người cười nhạo:
– Lão ông thật hồ đồ, Hoàng thượng làm gì có công chúa mà gả đi? Chỉ là năm đó Hoàng thượng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-do-dang/2111276/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.