(Hương minh ngọc tản mát)
Mùa đông năm đó, đại quân Bắc cương phục kích đám quân phản loạn ở phía bờ Nam sông Hoài. Thuộc hạ của Đông Dương vương Tấn Nguyên âm mưu xưng vương một cõi. Thế nhưng ngay trong ngày đại điển đăng cơ liền bị một tướng quân thiếu niên cầm đao ngăn cản, một người một ngựa, áo giáp bạc trắng chói lòa, đứng từ xa giương cung lên, một tiễn đâm xuyên ngực đối phương.
Ma Già cổ cung bắn ra một tiễn, ánh sáng vụt qua, hòa cùng ánh nắng trên trời.
Người đó là một tiểu công tử nhà danh giá nhưng chưa từng nghe tên, thiếu niên này lãnh tuấn thanh tú đẹp đẽ, thân thủ hoạt bát, tựa như một ngôi sao băng thoáng vụt về phía chân trời, lưu lại một vệt trắng bạc đằng sau, giữa thời loạn lạc bỗng dưng chói sáng. Trong chưa đầy ba tháng, diệt phản quân, sát thủ tặc, đám tàn quân của Đông Dương vương Tấn Nguyên chạy trốn lên núi tuyết, y một thân một ngựa phóng ngàn dặm đuổi giết, đỉnh Thiên Sơn đồ sộ nguy nga nhiễm một màu máu, nhưng thân ảnh kia vẫn áo trắng tung bay, không có nửa điểm vấy bẩn.
Loạn thế sinh anh hùng, thời thế sinh nhân tài. Trận chiến nơi biên cương tạo nên Trác Ngọc, hiện giờ giang sơn nội chiến lại tạo nên Thượng Quan Minh Đức.
Đầu xuân năm ấy, Lâm Băng bị thương phải quay về kinh, thánh chỉ cũng lệnh cho Thượng Quan Minh Đức thống lĩnh đại quân hồi kinh. Lúc ấy, Thượng Quan Minh Đức đã chiến công xếp thành đống, toàn quân cao thấp đều điêu tạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-do-dang/2111261/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.