(Trong mạng có mạng)
Đúng vào một ngày xuân, Minh Đức cuối cùng cũng khỏe lại, Kiền Vạn Đế cũng phải thừa nhận rằng y có thể đi lại được rồi.
Kỳ thực y đã sớm có thể xuống giường đi lại, không những thế mà còn đi lại một cách bình thường, còn có thể đem tấm phù điêu chạm ngọc ra đập một nhát thành nát vụn. Lúc Kiền Vạn Đế nhìn chằm chằm vào đống đổ nát không còn hình thù ban đầu nữa, hắn rốt cuộc cũng ngẫm được rằng, mèo con cuối cùng cũng mọc đủ nanh đủ vuốt, nói cho cùng, cái mặt nổi đầy tia máu nguy hiểm thế kia thì đến chính mình cũng bị dọa.
Hắn hạ chỉ, hộ bộ tham nghị hành tẩu Thượng Quan Minh Đức do phạm vào luật lệ triều đình, nhưng đã thành tâm ăn năn, có công phụng dưỡng, không chỉ được triệu hồi trọng dụng, còn được thăng chức bộ binh tham tán (chức quan đảm nhiệm công việc ngoại giao của triều đình),tham gia vào triều bàn nghị sự, ban thưởng hoàng kim trăm cân. Trọn mùa xuân sau đó, đứa con vợ lẽ của Thượng Quan gia chưa bao giờ được nhắc đến tên này, tuy xuất thân tầm thường, thế nhưng kỳ lạ là quyền lực lại đứng bậc trung tâm.
Phịch một tiếng, huynh trưởng của vợ lẽ của phụ chính đại thần Đinh Hoảng là Triệu Mông Sơn bị cửu thành tuần vệ tổng quản quẳng ra ngoài chính điện, liền chỉ vào thẳng mũi tứ phẩm thị vệ mà mắng:
– Thật to gan! Bản quan phụng mệnh Đinh đại nhân đến trình tấu chương, ngươi chỉ là thị vệ quèn, cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-do-dang/2111248/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.