(Hạt trân châu Phượng hoàng quý báu)
Sau đại hôn một ngày, chính thái điện hạ chỉ, Thượng Quan gia ấu tử Minh Đức ‘Thông minh lại đức hạnh, văn võ song toàn, có công lao không nhỏ’, Hoàng thượng phong cho y chức hộ bộ hành tẩu, ban cho ngôn quan gián bài, cho phép tham gia nghị sự.
Hoàng tộc từ xưa đã có câu, nam tử cập quán (lớn hơn hoặc đúng 20 tuổi) mới được phong quan, nhưng Minh Đức mười tám tuổi mà đã được vào triều chính là một ngoại lệ. Tuy chỉ là chức hành tẩu nho nhỏ, nhưng từ khi khai quốc đến nay cũng chưa từng có tiền lệ. Huống chi Hoàng thượng còn nói ‘cho phép vào triều nghị sự’, tức là người kia được thánh sủng, không cần nói cũng biết.
Thượng Quan thị lang sướng đến phát cuồng, liền tổ chức đại tiệc chiêu đãi khách, tiệc đứng kéo dài ba ngày ba đêm mới tàn. Còn Trương thị thì phẫn nộ vô cùng, tuy nhi tử Thượng Quan Hàn của nàng ta đã được vào Đông Dương vương phủ như mong muốn, nhưng chỉ là không có danh vị gì thôi Thượng Quan Toàn – một đứa con khác cũng tham dự vào kỳ thi mùa xuân, chỉ vì đại hỏa mà không được vinh danh trên bảng vàng. Còn đứa con của thiếp, bị nàng ta chèn ép kia, chẳng hiểu vì lẽ gì mà lại lọt vào mắt Hoàng thượng, còn trẻ mà đã được phong làm ngôn quan, làm nàng ta hận đến nỗi chỉ biết cắn răng chịu đựng.
Trương thị không dám trực tiếp giáo huấn, chỉ dám gọi người truyền Minh Đức tới răn dạy, kìm nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-do-dang/2111240/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.