Editor: Mai Tuyết Vân
Xe ngựa tấp nập rời khỏi Lâm Uyển trở về hoàng thành, quay lại hoàng thành vừa lúc đèn lên. Đêm nay Chính Nguyên đế ngủ lại Đan Phượng cung, cả ngày chưa ăn gì vào bụng, ban đêm lại sai Quang Lộc Tự làm chút cháo. Đế hậu hai người ngồi đối diện, bàn bạc chút chuyện nhi tử đại thắng hồi triều.
Chén cháo nhỏ được mang đến trước mặt Tần Thị và Vệ Thiện, vừa múc lên đã thấy táo đỏ, hạch nhân, hạt vừng, cả thảy mười mấy loại. Đậu bỏ vỏ lấy hạt, ngâm nước suốt đêm, rồi mang đi nghiền nhỏ nấu thành cháo. Nói là cháo nhưng lại giống canh hơn, Tần Thị ăn một chén chưa đủ lại ăn thêm chén nữa.
Chính Nguyên đế không ăn cháo, hắn muốn ăn thịt, phải no bụng trước rồi mới ăn thứ khác được. Cháo được đưa lên cùng với thịt cừu xào, thịt dê nướng, canh gà bát bảo. Lại thêm một phần thịt cừu xào nữa, quấn vào trong bánh, cắn một lần hết nửa cái, ăn một mạch bảy, tám cái.
Tần Thị thấy hắn ăn ngon mắt, há miệng cũng muốn ăn, Chính Nguyên đế lập tức cho hắn ăn hai cái, càng nhìn càng thấy mấy nhi tử đều rất giỏi. Từ Thái tử đến Tấn vương, ai cũng văn võ song toàn, mọi người đều phải công nhận tài năng, nhưng khi nhìn đến Tần Dục thì lại kém hơn rất nhiều.
Vệ Kính Dung tháo nhẫn trên tay xuống, cuốn bánh giúp hắn, liếc mắt nhìn Vệ Thiện, cười nói: “Sáng sớm, thiếp nói muốn quyên vàng dát tượng Phật tổ, là muốn tăng thêm công đức cho nhi tử. Chi bằng vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-dai/58733/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.