Quỷ Y nói: "Khí hậu ở Dược Vương Cốc dị thường, hẳn là có biến cố. Lúc trước chuyện Anh tử bị thực nhân ngư cắn bị thương là một chuyện vô cùng trùng hợp. Chỉ sợ có người đang âm thầm phá rối. Thực nhân ngư có thể ngược dòng mà lên, tự nhiên có thể xuôi dòng mà xuống, ta ở Dược Vương Cốc nhiều năm như vậy chưa từng phát sinh chuyện này, nếu để thực nhân ngư chảy xuống hạ lưu, rồi tới Tô Châu, hậu quả thực không dám tưởng tượng." Nói tới đây, thần sắc Quỷ Y nửa là tang thương, nửa là bị thương, "Nhiều năm không trở về, nàng ta lại tới tặng ta một phần đại lễ như vậy, chẳng lẽ tới nữ nhân thân sinh ra cũng không buông tha sao."
Nói vậy có thể hiểu rõ, Quỷ Y biết ai ra tay.
Tô Tĩnh nói: "Chỉ cần bỏ dược này vào trong hồ nước là được?"
"Cái này có thể khiến chúng nó hoàn toàn mất khống chế, giết hại lẫn nhau, ngược lại đối với con người không có tính công kích."
Diệp Tống đứng ở gần nghe thấy hết thảy, lúc Tô Tĩnh phải đi, nàng xuất hiện, nói: "Ta và ngươi cùng đi."
Tô Tĩnh quay đầu nhìn nàng, ý cười dạt dào: "Đây chính là chuyện tốn công vô ích, bên ngoài tối thui, ngươi xác định muốn đi cùng sao?"
Lần này có thể trị được chân cho Diệp Thanh phần lớn là công lao của Tô Tĩnh, Quỷ Y là do Tô Tĩnh hỏi thăm, đường cũng là do hắn đưa đi, ngay cả mấy thứ thuốc cần thiết cũng là Tô Tĩnh cùng nàng lên núi mạo hiểm tìm được.
Diệp Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007332/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.