Tô Tĩnh rời đi không một tiếng động như lúc tới, mở cửa sổ phi thân ra ngoài. Bên ngoài tối đen như mực, mưa tuyết vẫn rơi, hắn như một con báo đen mạnh mẽ, băng nhanh trên nóc nhà, nhảy ra khỏi tướng quân phủ. 
Hoàng cung lạnh băng như nhà giam, không khí áp lực đến cực điểm. Nam Xu bị mang vào cung bị nhốt ở trong một căn phòng, cả người ướt đẫm, lạnh run. 
Tô Thần ban đêm xông vào hoàng cung, bị ngăn cản bên ngoài, yêu cầu yết kiến Hoàng Thượng, Tô Nhược Thanh sao có thể muốn gặp hắn, hắn bị thị vệ đuổi ra ngoài. 
Tô Nhược Thanh không hề buồn ngủ, đem một cây roi giao cho Quy Dĩ, mặt vô biểu tình nhìn Nam Xu, phân phó nói: "Đừng đánh chết." 
Quy Dĩ tuân lệnh, hắn đã nhìn qua miệng vết thương của Diệp Tống, đem lực đạo kém chút nào so với lúc trước khi Tô Thần quất Diệp Tống, hai ba roi liền khiến Nam Xu da tróc thịt bong sống không bằng chết. Nàng ta không có cách nào để chống cự. 
Ngày hôm sau gọi thái y đến, cả người Nam Xu máu chảy đầm đìa, sốt cao. Tô Nhược Thanh dường như không có việc gì hỏi: "Đã tìm ra được loại thuốc nào chưa?" 
Thái y đưa cho thái giám dâng lên một khay, trong khay là đủ các loại chai lọ chứa dược mới chế được, nói: "Bẩm Hoàng Thượng, các thái y của Thái Y Viện đã nghiên cứu được vài loại thuốc nhưng dược hiệu như thế nào cũng chưa rõ, có khả năng sẽ hơi mạnh mẽ, cũng có khả năng nhiều loại thuốc trộn chung với nhau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007250/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.