Diệp Tu nghe vậy, nhướng mày, trên khuôn mặt anh tuấn viết ba chữ "không quan tâm" nói: "Hàng năm ở trong quân, đều là bọn nam nhân, không có thích hợp. Sao nào, A Tống muốn giới thiệu cho đại ca sao?"
Diệp Tống chống cằm suy nghĩ: "Cô nương ở thượng kinh muội cũng không biết được mấy người, những người biết thì đều không xứng với đại ca...Huynh cười cái gì mà cười, muội đang nói nghiêm túc, huynh không vội nhưng cha hẳn là sốt ruột đi."
Diệp Tu thu liễm ý cười trên môi, đưa cho nàng một chum rượu tốt nói: "Loại chuyện này phải xem duyên phận, cưỡng cầu không được."
Diệp Tống nhập một ngụm rượu, hưởng thụ mà nheo mắt. Diệp Tu nhìn nàng, một bên uống rượu một bên nhẹ gióng nói: "Thời gian thật sự có thể làm thay đổi một con người, A Tống đã thay đổi rất nhiều, cùng trước kia hoàn toàn không giống nhau."
Diệp Tống tò mò cười hỏi: "Vậy huynh thử nói xem trước kia cùng bây giờ muội như thế nào?
Diệp Tu nói vô cùng ngắn gọn: "A Tống trước kia chính là danh môn khuê tú được thượng kinh công nhận, A Tống hiện tại sống cho chính mình."
"Vậy huynh thích cái nào?" Diệp Tống đẩy đẩy bờ vai hắn hỏi.
Hắn buông chén rượu xuống, ngón tay thon dài lấy muỗng múc một chút cẩu kỷ vào bình rượu, giương mắt nhìn nàng nói: "Đương nhiên là thích A Tống toàn tâm toàn ý là chính mình."
'Toàn tâm toàn ý là chính mình", Diệp Tống cùng hắn chạm cốc, cười nói, "Nếu huynh thích thế, lần sau gặp được nữ tử như vậy, muội sẽ trực kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007230/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.