Thời tiết cuối thu mát mẻ, không còn dư lại cái nóng của mùa hè nữa, Tô Thần có nhiều thời gian rảnh rỗi. Mỗi năm vào lúc này, Ninh Vương phủ đều chuẩn bị một sự kiện – thu săn. Đây là thói quen Tô Thần tích lũy hàng năm, năm nay cũng không ngoại lệ. Quản gia vương phủ đã sớm đưa danh sách cho Tô Thần chỉ định mang người nào cũng đi thu săn.
Đây là năm đầu tiên Nam Xu gả vào Ninh Vương phủ, Tô Thần lại sủng ái nàng như vậy, đương nhiên sẽ muốn đưa nàng đi theo, cũng để thưởng thức sắc thu. Nếu thiếp thất đều đi mà Vương phi là chính thất lại không đi tựa hồ không hay lắm, cho nên quản gia cả gan dò hỏi Tô Thần, Tô Thần thuận miệng nói: "Nàng ta đi làm gì?" Ý tứ chính là không mang nàng theo, tránh ảnh hướng hắn cùng Nam Xu nói chuyện yêu đương a.
Diệp Tống đã biết chuyện này cũng có vài phần hứng thú. Nàng không có quá nhiều kiến thức về việc săn thú ở cổ đại, hô hô hô bắn tên gì đó vô cùng soái a, không đi thì thật đáng tiếc.
Chẳng lẽ Tô Thần nói không cho nàng đi, nàng liền không đi? Nàng muốn đi chỗ nào, Tô Thần lại không quản được, hai người không liên quan nhau a.
Có quyết định này, Diệp Tống xuất hiện ở trại nuôi ngựa của Ninh Vương phủ, làm người chăm sóc ngựa thụ sủng nhược kinh. Hôm nay Diệp Tống búi tóc dài, tuy không vận nam trang, nhưng quần áo đơn giản mà phóng khoáng, váy dài mềm mại thường ngày đổi thành một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007177/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.