Diệp Tống khóe miệng vẫn rướm máu, nhưng lời nói vô cùng rõ ràng: "Thân thể tóc da đều là cha mẹ cho, ngươi mẹ nó không phải lão tử của ta, ta đảm bảo đây là lần cuối cùng ngươi động được đến ta. Diệp Tống trước kia si mê ngươi, giờ này đã hoàn toàn bị ngươi đánh chết. Hiện tại Diệp Tống trước mặt ngươi, là ta. Nếu còn có tiếp theo," nàng nhếch miệng, ngữ điệu nặng nề chậm rãi hít thở không thông, "Ta liền làm thịt Nam Xu nhà ngươi. Không tin, cứ việc thử mà xem." 
Diệp Tống bị mài giũa vô số lần, tốt xấu gì cũng da dày thịt béo. Trong lúc dưỡng thương ở Bích Hoa uyển, nàng không có việc gì làm, cứ để các nha hoàn tùy ý đem Bích Hoa uyển quậy cho long trời lở đất, khi nhàn rỗi thường thăm hỏi cha mẹ tổ tông Linh Nguyệt cùng Nam Xu. 
Nhưng cha mẹ tổ tông nhiều bối phận khó tránh khỏi hỗn loạn, lúc này Phái Thanh liền quay đầu hỏi Diệp Tống: "Tiểu thư, tổ phụ bà ngoại đệ đệ Nam Xu, gọi là gì?" 
Diệp Tống nghĩ nghĩ, cảm thấy thực đau đầu, vì thế nói một câu: "Mấy việc như thế, cứ gọi chung là đại gia." 
Phái Thanh lập tức phun một câu: "Đại gia." 
Một lần, Nam Xu cùng Linh Nguyệt qua đây thăm, cầm theo một chén nghe nói là Vương gia sai người phối chế hầm nấu hai canh giờ để Nam Xu uống bồi bổ, giờ mang qua cho Diệp Tống, Diệp Tống cười, nói: "Muội muội thật có tâm, vừa lúc ta cũng cảm thấy đói." 
Nam Xu vẻ mặt u sầu: "Nói thế nào tỷ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007154/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.