Edit & Beta: La Quý Đường. 
--------------------------------------------------------------------------------- 
Diệp Uẩn rất là không hiểu được. 
Nhóc cảm thấy, huynh trưởng của nhóc gần đây càng ngày càng kỳ quái, không chỉ có bắt đầu lặp đi lặp lại chép những kinh văn vô vị buồn tẻ đó. Một lần viết chính là hơn nửa đêm, luyện kiếm đều không chuyên tâm, sư phụ dạy bọn họ tập võ nói, huynh ấy là tâm chứa tạp niệm. 
Chứa tạp niệm gì? 
Quốc thái dân an, phụ thân trấn thủ biên quan không người dám xâm chiếm, cuộc sống rõ ràng hết thảy đều là không thể tốt hơn. 
Nhóc tuy rằng cơ linh thông minh, nhưng cũng chỉ có 6 tuổi, thật sự nghĩ không ra những việc lòng vòng của người lớn đâu. 
Diệp Uẩn vắt hết óc, từ những tin đồn bát quái chính mình nghe được liên hệ tới huynh trưởng nhà mình, tựa hồ đều quan tâm huynh trưởng sẽ coi trọng thiên kim nhà ai, khi nào thành thân. 
Chẳng lẽ huynh trưởng là muốn thành thân? 
Diệp Uẩn nghĩ đến đây, há mồm liền hỏi: "Ca ca, huynh có phải hay không có người yêu thích?" 
"Lạch cạch" bút lông trong tay Diệp Tiềm rơi xuống ở trên trang giấy, nhuộm dần ra một tảng mực lớn. 
Kinh văn viết đến một nửa trực tiếp bị bỏ đi. 
Hắn buông mắt xuống, nhanh như chớp nhặt lên bút đang lăn đến một bên, không nhẹ không nặng mà nói: "Không được nói hươu nói vượn." 
Diệp Uẩn ngơ ngác mà nhìn hắn. 
Huynh trưởng của nhóc là quý công tử nổi danh gió mát trăng thanh ở Kinh Thành, những bà mối thường dùng nhất là "Quân tử đoan chính, ngọc thụ lâm phong" để hình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoa-tuyet-dai/1342174/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.