Edit & Beta: La Quý Đường. 
--------------------------------------------------------------------------------- 
Thời gian nửa đêm, thịnh yến kết thúc, dư âm còn lại là đèn lồng đỏ tươi treo ở mái hiên, ánh nến ở trong gió nhẹ nhàng run rẩy, bị bóng đêm thâm trầm bao quanh, thoạt nhìn lại có loại cô độc cùng tiêu điều. 
Phảng phất như dự đoán trước điểm xấu nào đó sẽ xảy ra. 
Mà ở Ngự Thư Phòng, đèn đuốc sáng trưng, thanh âm đau khổ của nhóm thần tử không dứt bên tai. 
"Bệ hạ, thần ngu xuẩn, thần cho rằng thanh âm của giao nhân kia có thể mê hoặc thần trí, lớn là vật đại hung. Nếu nó không cố kỵ, mạo phạm bệ hạ, chẳng phải là nguy hiểm đến cực điểm! Thỉnh bệ hạ thánh minh, đem người cá chém đầu, diệt trừ hậu hoạn." 
"Giao nhân kia ở trong sử sách có ghi lại, bản tính không rõ, xem chuyện hôm nay nó làm, dĩ hạ phạm thượng không coi ai ra gì, cùng hạng người bất trị, còn thỉnh bệ hạ anh minh." 
Thần tử quỳ một đoàn, một bên ở trong lòng mắng Trương Miễn là tội đồ, một bên nơm nớp lo sợ dập đầu: "Thỉnh bệ hạ anh minh." 
Trương Miễn cũng không nghĩ tới, chỉ muốn đưa bảo vật hiếm thôi, cư nhiên lại đưa ra mầm tai họa lớn như thế này, sợ đến cả người phát run, sợ hoàng đế không cao hứng, lấy ông xả giận, một đao đem ông chém chết. 
Hoàng đế bị nhồi một đống lời đầy lỗ tai, đã sớm hết kiên nhẫn, hắn ta ngồi ngay ngắn ở phía trên, sắc mặt trầm túc, trong lòng lại nghĩ đến người cá mỹ mạo kia làm hắn thần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoa-tuyet-dai/1342171/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.