"Vậy là đích thực có người lẻn vào. Huynh đệ cũng nhìn thấy bóng người đó sao?" Ám vệ vẫn chưa phát hiện có điều gì không đúng tiếp tục ngáp dài.
"Đúng vậy. Nhưng mà ta không nhìn thấy." Giọng nói đằng sau hắn tiếp tục vang lên.
Ám vệ nghe thấy câu trả lời này, đầu óc mơ hồ hỏi:"Vậy tại sao ngươi biết ta không nhìn nhầm."
Hỏi sau câu này, hắn bỗng đánh một cái rùng mình cơn buồn ngủ tỉnh hơn phân nửa, đầu óc trì trệ cũng bắt đầu hoạt động. Nếu hắn nhớ không nhầm thì trên cây này chỉ phân công có một mình hắn phụ trách mà bây giờ lại xuất hiện giọng nói thứ hai. Vừa rồi lại có một bóng đen xuất hiện nhưng chớp mắt một cái lại biến mất. Âm thanh phía sau lưng hắn trùng hợp lại vang lên khi hắn không nhìn thấy bóng đen kia. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ người tới xuất quỷ nhập thần này rất mạnh và tình cờ đang ở sau lưng nói chuyện với hắn nãy giờ.
Tên ám vệ âm thầm rút đạn tín hiệu vừa quay đầu nhìn dung nhan người đến. Hắn vừa định quay đầu thì sau truyền đến cảm giác như bị thứ gì trích một chút, hai mắt nặng nề khép lại. Trước khi hoàn toàn hôn mê, hắn nghe thấy giọng nói phía sau lên tiếng trả lời hắn:"Bởi vì bóng người mà ngươi nhìn thấy là ta."
Hàn Băng Vô Tình đỡ lấy tên ám vệ, lấy từ nhẫn trữ vật ra một đoạn dây thừng trói hắn vào thân cây tránh hắn rơi xuống gây ra tiếng kinh động người tới.
Ngay khi nàng bước chân vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoa-phong-van/959442/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.