Lãnh Táp và Bạch Hi chia tay nhau ở cổng trường, cô tận mắt nhìn bạn mình lên xe của nhà tới đón rồi mới xoay người rời đi.
Nhà họ Lãnh ở cách Đại học An Lan không xa nên đương nhiên không có xe nào tới đón cô cả. Lúc đầu thì bà hai để Kim Lan hàng ngày dẫn theo một người làm trong nhà tới cổng trường đón cô, sau Lãnh Táp không cho Kim Lan chờ mình nữa. Không tính tới chuyện cô có khả năng tự bảo vệ mình, mà cho dù đoạn đường từ Đại học An Lan về nhà họ Lãnh không phải thuộc khu vực có an ninh tốt nh Ung thành thì quãng đường đi bộ chỉ hơn mười phút cũng chẳng có gì nguy hiểm cả.
Nhưng hôm nay Lãnh Táp không về nhà ngay mà quẹo vào một ngõ nhỏ ở dọc đường.
Sau khi vòng vèo ba bốn lần trong cái ngõ đó, cô mở cửa sau của một ngôi nhà có tường vây cao ngất rồi đi vào.
Đi qua cửa là sân nhà sau, nhưng nhà sau hoàn toàn trống rỗng, tĩnh mịch đến tang thương.
Lãnh Táp quen cửa quen nẻo đi thẳng về nhà trước, rất nhanh đã trông thấy trong sảnh lớn rộng rãi có hai người ngồi ở bàn, đang vui đầu nghiên cứu một đồng bản vẽ.
“Khụ khụ.” Lãnh Táp khế họ một tiếng, hai người kia nghe thấy mới ngẩng đầu lên. Thấy Lãnh Táp, trên mặt họ lập tức lộ ra vẻ vui mừng, người đàn ông trung niên lớn tuổi hơn trong đó kích động tiến lên đ túm tay Lãnh Táp, cô hơi nhích người sang: “Sao thế?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ho/3478088/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.