“Khụ khụ, mợ cả à, cô không sợ... vị kia xảy ra chuyện sao?” Từ Thiếu Minh họ khẽ một cái, không nhịn được hỏi.
Lãnh Táp đáp: “Xảy ra chuyện thì nhà họ Phó chẳng cần cưới nữa rồi, đúng không? Có khi Phó Đốc quân cũng không trách tội tôi đâu, dù sao... Tôi cũng đâu có chạm vào cô ta chứ. Cô Trịnh là ng có liêm sỉ, gặp người bị hại tự biết xấu hổ, đau lòng đến nỗi mất cả con, chả lẽ lại ăn vạ lên người tôi à?”
Nhà họ Phó cần một cô con dâu là con gái giám đốc tài chính lắm chắc? Sở dĩ Phó Đốc quân nhượng bộ không phải vì thân phận của Trịnh Anh mà cũng chỉ vì mầm sống trong bụng cô ta kia mà thôi. Phó Đốc quân có năm con trai, bốn con gái, nhưng ba con trai trong số đó đều là con vợ lẽ.
Thời này, con vợ lẽ có khi còn không bằng cổ đại. Giờ pháp luật đã quy định thành văn bản chế độ một vợ một chồng, đám con vợ lẽ của Phó Đốc quân đều là sinh sau khi luật pháp mới được ban hành. Tuy n dân không tố cáo, quan không truy xét nhưng thực tế những đứa trẻ ấy đều không có thân phận pháp luật chính thống. Trừ khi nhận bà Phó làm mẹ, nếu không đám con cái này vĩnh viễn luôn là do phụ nữ ngoài sinh ra, không có quyền thừa kế gì.
Tới thế hệ trẻ hiện tại thì càng không có cái gọi là mẹ hai gì đó. Mặc dù giờ vẫn còn hoàng thất, nhưng đều là một vợ một chồng. Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ho/3478078/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.