Lãnh Táp quay đầu, hơi nhướng mày nhìn người đang đi về phía mình: “Có việc gì?”
Phó Ngọc Thành nhìn cô chằm chặp mất một lúc lâu mới mở miệng: “Cô ở đây làm gì?”
Lãnh Táp nhìn thoáng qua người đang đi về phía mình ở sau lưng Phó Ngọc Thành: “Cô Trịnh bảo cửa hàng này rất được, mời bọn tôi sang đây nhìn xem.”
Sắc mặt của Trịnh Tiêm đi bên cạnh Trịnh Anh lập tức thay đổi, vội vàng nói: “Cậu đừng nói linh tinh!”
“Ơ thể cô không mời bọn này à?” Lãnh Táp khó hiểu hỏi.
“...” Trịnh Tiêm không biết nói gì, hơi nôn nóng kéo áo Trịnh Anh: “Chị họ à, em... em không hề...”
Trịnh Anh dịu dàng vỗ về mu bàn tay cô ta, khẽ đáp: “Không sao, đây là nơi công cộng, ai cũng có thể vào mà.”
Trịnh Anh không hổ là cô cả của nhà họ Trịnh, nổi tiếng là mỹ nhân ở Ung thành. Cha của Trịnh Anh là giám đốc tài chính của Cục Tài chính, ở phía nam này cũng có thể coi là một nhân vật lớn có tầm hưởng sâu sắc. Trịnh Anh cũng học ở Đại học An Lan nhưng ở khoa Kinh tế. Cô ta xuất thân danh môn, dung mạo xuất sắc, tính cách lại dịu dàng hào phóng, đương nhiên cũng là một nhân vật nổi tiến trường học, gọi là hoa khôi trường cũng không quá lời.
Trịnh Anh buông tay Trịnh Tiêm ra, đi tới bên cạnh Phó Ngọc Thành: “Cô Lãnh, hiếm khi gặp nhau ở chỗ này, không biết cô thích cái gì, để tôi và Ngọc Thành tặng cho cô, coi như là quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ho/3478076/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.