Ông bà hai Lãnh về đến sân nhà mình sống mà vẫn còn tim đập chân run, ngay cả ánh mắt nhìn con gái cũng trở nên bồng bềnh. Mấy năm nay, nhà họ Lãnh từ trên xuống dưới đều vô cùng kính sợ cụ, ngay cả cháu trai trưởng là Lãnh Diễn cũng không dám cãi ông cụ nửa câu. Nhưng vừa rồi, con gái họ lại dám nói chuyện điều kiện với ông cụ. Quan trọng là... không ngờ còn thành công!
“Nguyệt... Nguyệt Nhi à..” Ông hai nhìn chằm chằm con gái mình, cho đến tận khi bị vợ cấu cho một cái mới tỉnh táo lại, họ khẽ một tiếng: “Nguyệt Nhi à, sao con có thể đồng ý chứ? Việc này liên quan tới h phúc cả đời của con. Con... con cứ để cha nghĩ cách...”
“Cha à.” Lãnh Táp lắc đầu: “Cha có thể nghĩ được cách gì chứ? Con muốn cha đưa mẹ và Tiểu Phong, một nhà bốn người chúng ta sẽ rời khỏi nhà họ Lãnh, cha thấy thế có ổn không? Đến lúc đó chúng ta khi chỉ phải rời khỏi nhà họ Lãnh, mà còn phải rời khỏi Ung thành, thậm chí là... Nam Lục Tỉnh.”
Ông hai hơi chán nản gục đầu xuống: “Đều tại cha không có bản lĩnh.”
Bà hai cầm tay con gái, đỏ mắt nức nở: “Cả Ung thành này có ai mà không biết chuyện của cậu cả nhà họ Phó chứ? Con cứ thế phải gả sang đó thì thật quá ấm ức cho con rồi!” Cho dù chỉ là hai, ba năm thì này con gái cũng phải rời xa quê hương, nói không chừng cả đời cũng không gặp nhau được. Bà hai không nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ho/3478071/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.