Sau cơn mưa dông lạnh lẽo cuối mùa Thu, cây cỏ có vẻ xơ xác tiêu điều. Trái lại cây cỏ bên trong cung Phi Phượng thì vẫn sinh trưởng xanh tươi, nổi trội cả Đông cung. Nhất là sau chuyện thái tử ngủ lại cung Phi Phượng được truyền ra ngoài, cây cối dường như tươi tốt cao lớn hơn nhiều.
Sáng sớm hôm nay, thời tiết có vẻ trong lành mát mẻ khác thường. Gió mát thổi vi vu làm lay động khung cửa sổ tân phòng, đánh thức tân lang đang ngủ say ở bên trong.
Long Liễm Thần mở mắt, nhưng đập vào tầm mắt là xà nhà sơn đỏ, thoáng nhớ lại chuyện đêm qua, hơi khó tin ngồi bật dậy, nhíu mày kiếm liếc mắt nhìn tới rèm đỏ vẫn còn buông như cũ, nhỏ giọng gọi, “Người đâu, thay y phục cho bản thái tử!”
Tiểu Phong Tranh đẩy cửa vào, đem y phục Long Liễm Thần để sang một bên, sau đó đi tới cạnh giường, nhỏ giọng gọi, “Tiểu thư, dậy đi thôi.”
Phượng Triêu Hoa mơ mơ màng màng lầu bầu khẽ đáp rồi trở người ngủ tiếp.
Tiểu Phong Tranh bất đắc dĩ cầm y phục để sang góc giường, chuẩn bị tư thế của phụ nhân chua ngoa chửi đổng, cao giọng gọi: “Tiểu thư, dậy thôi!”Lần nào tiểu thư cũng thế cả, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!
Phượng Triêu Hoa vẫn nhắm mắt nói, “Tiểu Phong Tranh, sao ăn to nói lớn thế, kẻo làm hỏng thanh danh phủ Thừa tướng.”
Tiểu Phong Tranh trợn trắng mắt nói: “Nơi này là Đông cung, không phải phủ Thừa tướng.”
Cơn buồn ngủ của Phượng Triêu Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-dong-cung/2474013/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.