Hôm sau là một ngày nắng ấm chan hòa, trời xanh mây trắng.
Vào giờ thìn một giọng nữ trong trẻo văng vẳng phá tan sự yên tĩnh của Phượng các, "Thất công tử, ta đến đây!"
Phượng Triêu Hoa đang chuẩn bị xuất phát chợt nhướng mày, nàng ta chưa đi sao?
Tiểu Phong Tranh chu môi nói, "Nàng ta tới làm gì! Tiểu thư cô chờ chút, để em đuổi nàng ta đi..."
"Đừng làm càn." Phượng Triêu Hoa cản Tiểu Phong Tranh lại, "Dù gì nàng ta cũng là công chúa đương triều."
"Công chúa thì có gì hay chứ, em đây chính là nha hoàn của Thái tử phi này..." Tiểu Phong Tranh nói xong vội vàng bụm miệng lo lắng nhận lỗi, "Em... Em không cố ý..." Từ sau hôm tiểu thư đuổi Thái tử đi tới nay vẫn buồn bã không vui. Tam ca đã dặn đi dặn lại không được phép nhắc đến Thái tử hay Thái tử phi linh tinh gì đó, nhưng mình lại không cẩn thận lỡ miệng, bây giờ phải làm sao đây?
Phượng Triêu Hoa khẽ cười không sao nói: "Em nói đâu có sai, xin lỗi gì chứ." Dứt lời nàng đứng dậy đi ra ngoài gặp Long Hiểu Vân.
Cửa vừa mở ra đập vào mắt đầu tiên là gương mặt trái xoan đang cười tủm tỉm, điều hấp dẫn ánh mắt người khác tiếp theo chính là bao quần áo không lớn không nhỏ kia. Phượng Triêu Hoa còn nhớ toàn bộ gia tài của Long Hiểu Vân đều đựng trong đó.
"Tam ca bảo ta dọn qua đây ở." Bộ nam trang trắng ngà mặc lên người Long Hiểu Vân có vẻ lượm thượm lôi thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-dong-cung/2473864/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.