Thấy thế, Long Liễm Thần không nói hai lời, rút ra nhuyễn kiếm bên hông, bay lên, lộn ngược, hai chân mượn lực cây khô, giống như một con rồng bay lên trời xanh. Múa ra thức thứ nhất Ngàn Dặm Quy Nhất, chỉ chớp mắt sau liền chuyển thành thức thứ hai Phi Long Tại Thiên.
Tư thế tao nhã, kiếm thế sắc bén, giống một con rồng bay lượn trên chín tầng mây.
Vậy mà, sau khi hoàn thành thức cuối cùng Trường Hà Lạc Nhật, Long Liễm Thần cũng không thu thế, ngược lại nghiêng người bay về phía trước thôn. Chấp bút giữa không trung, viết mấy chữ trên thân cây trước mắt. Sau đó nhạ nhàng đáp xuống đất.
Từ lúc Long Liễm Thần múa ra thức Ngàn Dặm Quy Nhất, trong đầu Phượng Triêu Hoa đã không ngừng thoáng hiện một đoạn ngắn: Trong một rừng cây, một chàng trai đang múa kiếm, nhưng không nhìn thấy mặt người đó. Hắn dường như đang không ngừng lặp lại cùng một chiêu thức, vừa khéo giống hệt thức thứ nhất của Long Liễm Thần. Nhưng những ký ức này quá rời rạc, nàng không thể ghép chúng lại được.
Long Liễm Thần đứng ở trước thôn, hài lòng nhìn mấy chữ phía trên, quay đầu lại cười tủm tỉm nói với Phượng Triêu Hoa, “Nàng thấy thế nào?”
Phượng Triêu Hoa hoàn hồn, có chút miễn cưỡng hơi cong môi, cười nói, “Chiêu kiếm này rất hợp với huynh.”
“Đó là đương nhiên, bằng không ban đầu ta cũng sẽ không lựa chọn học nó.”
“Bộ kiếm pháp này có tên không?”
“Nhất Kiếm Lạc Cửu Thiên.”
“Nhất Kiếm Lạc Cửu Thiên!” Năm chữ này như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-dong-cung/2473821/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.