Tiễn Tô Tứ và con gái đi xong, Phượng Triêu Hoa thay nam trang xong mới ra ngoài, trong tay cầm một bao quần áo. Nhưng đến mục đích xong mới phát hiện, nam trang tiện lợi ở đây lại không tiện lợi chút nào. Nữ giả nam đến am ni cô, đúng là tự mình chuốc lấy cực khổ.
Phượng Triêu Hoa ảo não nhíu mày, giương mắt nhìn ba chữ ‘Tĩnh Tâm Am’ mấy giây, tự nhủ, ‘Nếu cửa chính không cho phép vào, vậy cũng chỉ có thể đi cửa nhỏ thôi.” Dứt lời, xoay người rời đi.
Tiểu ni cô đứng ở cửa cầm cây chổi vẻ mặt khó hiểu, nhìn chằm chằm bóng lưng của nàng nhìn một lát rồi lại đi vào tiếp tục quét sân. Thật đúng là một tiểu ni cô đơn thuần. Phượng Triêu Hoa cười chậm rãi lắc đầu, đi tới bên ngoài tường hậu viện Tĩnh Tâm Am.
Người giang hồ, nên có dáng vẻ của người giang hồ.
Phượng Triêu Hoa đề khí nhảy một cái, leo tường mà vào. Nhưng đến sân bên kia mới phát hiện chỗ lại có một tiểu ni cô đang đốn củi.
Tiểu ni cô suýt nữa chặt trúng tay mình, “Ngươi... Ngươi là ai?”
Xuất sư bất lợi. Phượng Triêu Hoa không nói gì nhanh chóng điểm á huyệt của nàng, sau đó nhỏ giọng nói, “Ta hiện giờ sẽ cởi huyệt đạo cho cô, nhưng cô phải bảo đảm không kêu nhé.”
Tiểu ni cô hơi ngẩn người, sau đó gật đầu thật mạnh như con gà mổ thóc.
Phượng Triêu Hoa hài lòng giải huyệt đạo của nàng, hỏi, “Phòng Vong Trần ở đâu?”
“Gian phía đông.”
Phượng Triêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-dong-cung/2473800/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.