Phía Đan sơn và Huyết sơn đã giải quyết xong, chỉ còn chờ Diệp Băng Băng đem tin vui trở về.
Thông qua người Hắc Thủ liên tục báo tin, Phượng Minh biết được Ngụy Thư Diệp đã đánh trọng thương gần như bảy ma tử của Thất tông, chỉ còn mình Hồng Tiểu Y vẫn đang ẩn náu chưa tìm ra. Dù tự phế đi linh thể, nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, thực lực của Ngụy Thư Diệp chỉ có liên tục tăng mạnh chứ không hề suy giảm.
Phượng Minh âm thầm suy nghĩ tới việc Ngũ Âm cũng chưa từng xuất ra linh thể để giao chiến. Rõ ràng linh thể chỉ là một đặc điểm tu luyện của hoang tộc, hay xa hơn là linh tộc. Những tộc người khác chưa từng đặt nặng về vấn đề này. Có lẽ Ngụy Thư Diệp từ lâu đã nghiên cứu đến chuyện hủy linh thể để sáng tạo ra một phương pháp tu luyện khác, nhưng vì một lý do nào đó khiến gã chần chừ. Binh biến cứu công chúa là dịp tốt, cũng là động lực để gã chứng thực suy nghĩ của mình.
Và kết quả cho thấy, Ngụy Thư Diệp đã thành công. Không những không yếu đi mà còn mạnh hơn gấp nhiều lần trước kia, thậm chí có lẽ sánh ngang với Ngũ Âm.
- Chẳng lẻ linh thể kìm hãm sức mạnh của tu sĩ sao?
Phượng Minh nhìn linh thể đám mây màu xám đang trôi lượn lờ trước mắt, rất muốn phá hủy nó để tìm lời giải đáp giống Ngụy Thư Diệp, nhưng hiện tại không phải là lúc làm ra những chuyện ngu ngốc như vậy.
“Rống!” Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-cuu-thien/3025672/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.