- Chuyện gì thế này?
Minh Quá Long thu công lại, ổn định khí tức. Kim long trên trời cao trước khi biến mất vẫn hướng về đám mây màu xám ngâm vang lần nữa, biểu tình giống như đã tìm thấy thiên địch của đời mình vậy.
Đáp lại kim long, yêu vật trong đám mây xám cũng kêu lên “rét rét”, từ từ thu ngón tay khổng lồ lại.
Minh Quá Long nhìn đám mây, nghi hoặc hỏi:
- Ta từng giao chiến rất nhiều với tu linh giả, nhưng đây là lần đầu tiên thấy loại linh thể quái đản như thế này. Ngón tay kia dường như không phải do linh lực ảo hóa ra?
Phượng Minh cười khổ, đến bản thân hắn còn không khống chế được đám mây xám này. Nhất là yêu vật kia, hắn chưa bao giờ cảm ứng được nó. Cứ thích nó lại rú lên rồi thò ngón tay ra, không thích lại thụt vào, mất tăm mất dạng.
Hắn đáp:
- Ta không biết nữa, nhưng linh thể này thật sự rất mạnh. Thậm chí có thể đánh ngươi hộc máu tươi…
Không phải bàn nhiều về thực lực của Minh Quá Long. Với thành tích đánh bại toàn bộ ma tử tứ đại tông ở Vô Nhật vương triều; giúp Tam Tần đánh lui con quái vật đến từ Thánh Nhân giới là Ngũ Âm; thậm chí bức bách Phượng Minh năm lần bảy lượt phải vận dụng tối đa các loại lực lượng. Có thể nói, sau Ngụy Thư Diệp, Bạch Vô Thiên, Cố Tam Ngưu và Ngũ Âm, thì Minh Quá Long là người cuối cùng khiến Phượng Minh cảm thấy bản thân không phải là quá xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-cuu-thien/3025657/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.