Diệp Băng Băng chậm chầm tiến lên thông đạo dẫn đến đại điện của Phượng Minh, trong lòng tràn đầy tâm sự.
Cha nàng Lý Bình chết đi đã để lại cho nàng một cú sốc lớn, phải mất hơn một tháng mới bình tâm lại và tìm tới Vô Nhật đế, yêu cầu ông ta thực hiện lời hứa của mình. Nhưng nào ngờ Vô Nhật đế lại dửng dưng đáp:
- Trẫm có nói sẽ giải trừ lời nguyền cho ngươi, nhưng không phải lúc này. Ngươi đi theo Phượng Minh thêm ba năm, đến lúc đó lại tiếp tục quay về tìm ta…
Dù có cố kiềm chế cỡ nào thì Diệp Băng Băng cũng không nhịn nổi cục tức này, cảm thấy Vô Nhật đế thân là đế vương mà lại quá mức bỉ ổi.
- Bệ hạ, Tư Mã gia lừng lẫy Nam Thiệm nay đã bị diệt tộc. Chẳng lẽ một Hóa Hình nhỏ nhoi như ta còn tác dụng nào với ngài hay sao? Vì cớ gì cứ phải trêu đùa Tư Mã gia ta vậy?
Vô Nhật đế không hề tức giận, lạnh lùng đáp:
- Vì ta là Vô Nhật đế, còn ngươi là Diệp Băng Băng. Ta có thể dùng một ý niệm giết chết ngươi, nhưng ngươi thì lại không thể giết chết ta dù có liều mạng đi chăng nữa. Ta cũng đã tôn trọng Tư Mã gia từng cống hiến hết mình cho hoàng tộc nên mới dùng lễ đối đãi với ngươi. Bằng không, trực tiếp sử dụng nô ấn là xong, sao phải phí sức đôi co với ngươi như vậy?
Dứt lời ông ta quay lưng lại, biểu đạt không muốn tiếp chuyện nữa.
- Quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-cuu-thien/3025645/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.