- Là hắn, Độc Cô Minh! Tự nhiên hắn lại giết người ở địa phận Huyết sơn, có bảy đệ tử ngoại môn bỏ mạng trong tay hắn rồi.
Đám đệ tử Huyết sơn đồng thanh chỉ về phía Phượng Minh.
Mã Đằng cười lạnh, thầm nghĩ phen này đã có cớ giết thằng nhóc ngông cuồng này rồi.
Chín vị trưởng lão nhìn Phượng Minh, chỉ thấy hai mắt hắn đỏ ngầu, hơi thở gấp gáp, áo thì nhuộm đầy máu tươi. Bị ánh nhìn nhiều người tập trung vào mình nhưng hắn vẫn không hề hoảng sợ, thậm chí còn cười lạnh khiêu khích.
- Muốn chết sao? Nói vì sao ngươi lại đầu têu chuyện này?
Vị trưởng lão râu rậm quát lớn.
Mã Đằng bước tới bồi vào:
- Chúng đệ tử Thi sơn là vì bị ngươi kích động, họ vô tội. Ngươi phải chịu hết trách nhiệm cho chuyện này…
Mọi người chờ đợi lời van xin giải thích từ Phượng Minh, nào ngờ hắn chỉ nhếch mép cười nửa miệng:
- Giết là giết, ma tông giết người còn phải giải thích sao? Chuyện hôm nay chỉ một mình ta làm, một mình ta chịu. Không liên quan tới các huynh đệ khác ở Thi sơn!
Phượng Minh tỏ ra quyết liệt vì hiện tại đã là địa phận của Thi sơn, chắc chắn Tùng Âm ma tôn đã phát hiện ra chuyện này. Với tư cách là chân truyền đệ tử, cộng thêm thân phận là người duy nhất ở Nam Thiệm tạo ra được Tuyệt Thi, khẳng định Tùng Âm ma tôn sẽ ra mặt không để ai làm hại hắn.
Chúng đệ tử Thi sơn thì cảm động vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-cuu-thien/3025584/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.