Minh Quá Long liếm mép, ánh mắt nhìn Phượng Minh chẳng khác gì ánh mắt nhìn Điệu Vong Vô Nguyệt khi nãy. Phượng Minh biết mình đã trở thành mục tiêu đánh nhau của y, chỉ đành cười khổ:
- Tu vi chúng ta cách nhau quá xa, ngươi nên từ bỏ ý định đó đi. Nếu sau ba năm nữa ta còn sống hẳn nói tiếp!
- Ba năm…
Minh Quá Long nghĩ ngợi gì đó, cuối cùng lên tiếng:
- Phượng Minh, không giấu gì ngươi. Ta từng có lời thề rằng nếu ngươi có thể sống sót sau ba tháng kể từ ngày chúng ta gặp nhau, thì Quá Long ta sẽ giúp ngươi một tay báo thù ba tên vô sỉ Bạch, Tào, Lăng. Đồng thời, ta cũng muốn kiến công lập nghiệp một tí để biết mùi vị quyền lực là thế nào!
- Quyền lực sao, ta nghĩ ngươi không nên biết.
Phượng Minh cười lắc đầu:
- Quyền lực sẽ biến ngươi thành hạng người mà ngươi ghét nhất. Khiến ngươi ra tay với người ngươi yêu nhất. Ép ngươi dùng thủ đoạn với bằng hữu bên cạnh mình. Minh Quá Long, ta rất trân trọng sự hào sảng của ngươi, không muốn tính cách này biến mất…
Con đường của Phượng Minh từ khi bắt đầu cũng giống như Minh Quá Long, một bầu nhiệt tâm muốn thiên hạ thái bình, mọi người cùng nhau tu luyện đến đỉnh phong. Nhưng càng ngày, khi thù hận càng nhiều, uất hận càng lớn, thì tham vọng của hắn cũng được đẩy lên.
Phượng Minh bây giờ chỉ hận thiên hạ không loạn, phải loạn, thật loạn thì hắn mới có cơ hội trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-cuu-thien/3025576/chuong-104.html