Sơ Tuyết đột nhiên mỉm cười:
- Xin tiền bối chỉ giáo, Nguyệt Thiền tiền bối làm được thì tiểu nữ cũng làm được!
Người trung niên lắc đầu:
- Cô nương không yêu hắn, vì sao lại muốn hy sinh thân mình? Không đáng!
Sơ Tuyết nói:
- Trên người hắn mang theo hy vọng của năm vị sư phụ đã chết, của Phong lão, của cả người Hắc Thủ và Phong Kiếm học viện, và còn của cả Từ Vi. Tiểu nữ từ nhỏ đã là cô nhi, xem Phong Kiếm học viện là nhà, các vị sư phụ là người thân. Nay nhà mất đi, người thân cũng qua đời, mà tâm nguyện cuối cùng của họ là cứu sống hắn, để hắn ngày sau đông sơn tái khởi báo thù rửa hận cho họ và làm nên đại nghiệp thống nhất Nam Thiệm. Tiểu nữ bằng mọi giá phải hoàn thành tâm nguyện của họ!
Một tiếng thở dài não nề vang lên, người trung niên nhìn thẳng vào mắt Sơ Tuyết nói:
- Những lời cô nói hôm nay chẳng khác gì Nguyệt Thiền của ta nói lúc trước. Cô có biết hận thù và bất đắc dĩ đi kèm với tự nguyện hy sinh đôi khi cũng chính là một loại tình yêu không?
- Ta tuyệt đối không bao giờ có tình cảm với hắn!
Sơ Tuyết lạnh lùng nói, kế đến dập đầu:
- Xin tiền bối chỉ cho ta cách thức!
Phượng Minh nhìn sự quật cường của Sơ Tuyết, trong lòng có chút hâm mộ. Nếu hắn có tính cách như vậy thì rất nhiều chuyện đã được giải quyết ổn thoả.
Lúc người trung niên còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hi-cuu-thien/3025500/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.