Chiết Nhan đi thẳng vào vấn đề, không đợi Mặc Uyên lại mở miệng liền nói thẳng: "Chúng ta muốn ở lại Côn Luân Hư mấy ngày."
"Phòng của huynh trưởng ta vẫn luôn sai người dọn dẹp, trực tiếp vào ở là được." Nói thế nào Chiết Nhan cũng lớn lên ở Côn Luân Hư, Mặc Uyên sẽ không quản khi nào hắn tới, tới rồi có ở lại không, ở lại bao lâu. Chiết Nhan nghĩ như thế nào y không biết, nhưng với y mà nói, huynh trưởng y là về nhà, không phải làm khách: "Vào nhà trước đi."
Nhị đệ tử Trường Sam của Mặc Uyên chuẩn bị xong trà nước ở bên trong đi ra, Mặc Uyên cố ý lùi lại vài bước, chặn người lại phân phó: "Đi mua ít quả hạch về đây, thuận tiện xem có đồ ăn vặt mới mẻ gì khác, mua nhiều một chút."
Bạch Chân thích ăn quả hạch, Mặc Uyên biết, nhưng từ trên xuống dưới Côn Luân Hư không ai thích ăn, khách tới cũng chỉ dùng trà nước điểm tâm chiêu đãi, đồ ăn vặt thật sự không có, cho dù Bạch Thiển ngẫu nhiên dẫn tiểu A Ly đến cũng không cố ý chuẩn bị cái gì.
Thế cho nên Trường Sam nghe vậy hơi sửng sốt một chút, Mặc Uyên thuờng không nhọc lòng những việc này, ăn mặc chi phí của Côn Luân Hư ngày thường đều do hắn phụ trách, thiếu cái gì muốn cái gì cũng không cần xin chỉ thị, trực tiếp đặt mua là được. Mặc Uyên bỗng nhiên phân phó như vậy, còn là chút chuyện bé như hạt mè hạt đậu, chủ yếu là "đồ ăn vặt mới mẻ"... nghe cứ như để dỗ trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-he-phuong-he-ho-so-y/949427/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.