Edit: Huyên
Ma Vực nằm ở hỗn độn giới của phương bắc, bầu trời nơi đây quanh năm tối tăm mờ mịt, là một nơi không có ánh nắng.
Sở Đông Ly chỉ biết mỗi Ma Vực nằm ở hỗn độn giới của phương bắc mà thôi, nghe đồn muốn đến Ma Vực nhất định phải tìm được cánh cửa để vào đó, mà cánh cửa này lại không phải là cái duy nhất, không chỉ không phải duy nhất, hơn nữa còn biến hóa đa dạng, có đôi khi cánh cửa này là một cái cây, có đôi khi là một cái hố sâu ven đường, thậm chí có đôi khi còn là một tảng đá lớn.....
Sở Đông Ly nhìn sa mạc mênh mông trước mắt yên lặng hồi lâu, rồi duỗi tay vào trong ngực lôi tiểu phượng hoàng đang ngủ nướng ra, hoài nghi: "Đoàn Đoàn, ngươi xác định chúng ta không hề đi nhầm hướng?"
Tiểu phượng hoàng dùng cánh nhỏ gãi gãi đầu, không chắc lắm: "Hẳn là vậy."
"Hẳn là?" Sở Đông Ly kéo dài âm điệu, sao hắn lại cảm thấy con phượng hoàng này rất không đáng tin nhỉ.
Tiểu phượng hoàng lập tức khẳng định nói: "Ta không nhớ lầm đâu, là hướng này."
Sở Đông Ly cúi đầu yên lặng nhìn tiểu phượng hoàng.
Tiểu phượng hoàng bay đến đậu lên bờ vai Sở Đông Ly, dùng đầu cọ xát gương mặt của hắn, khẳng định lại lần nữa: "Nơi này chính là biên giới Ma Vực."
Sở Đông Ly thu tầm mắt lại, bắt đầu tìm kiếm cái gọi là cửa trong truyền thuyết.
Thế nhưng liếc mắt nhìn ra xa xa, trước mắt ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia/2259764/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.