Edit: Chiêu
Beta: Huyên
Lúc Sở Đông Ly và Tạ Hi Tri quay lại Sở phủ thì trời đã sáng rõ. Trông thấy hai người, Khổng Tước trêu ghẹo: "Hai người đi trộm vặt cả đêm đấy à?"
Sở Đông Ly rầu rĩ: "Cả cọng lông cũng không trộm được."
Tạ Hi Tri cúi người, lôi con chó trên lưng xuống, phi một cọng lông chó tới tay Sở Đông Ly, nói: "Sở Sở, lông."
Con chó kia thì đang ngu ngu ngơ ngơ, chưa biết gì??, còn nhìn Tạ Hi Tri vẫy đuôi tít lự.
"..."
Sau một lúc trầm mặc đến quỷ dị, Khổng Tước ôm bụng cười nắc nẻ. Sở Đông Ly đỡ trán: Này phượng hoàng, có thể đừng tấu hài kiểu đấy được không!
Nghe thấy động tĩnh, Đông Nam Phi chạy lẹ tới, "Đã về rồi sao, ăn sáng hay là đi nghỉ ngơi?"
Sở Đông Ly sờ sờ bụng, nói: "Ăn đã, ta đói sắp chết đến nơi rồi."
Khổng Tước lau lau nước bên khóe mắt giàn ra do khi nãy cười quá trớn, đi vào nhà bếp chuẩn bị cơm sáng. Đông Nam Phi không yên tâm nên cũng đi theo. Tạ Hi Tri gãi gãi đầu, dường như hơi bối rối ngờ ngờ. Thấy thế Sở Đông Ly hỏi: "Nghĩ gì thế?"
Hiện tại Tạ Hi Tri chỉ như một đứa nhỏ, mạch suy nghĩ của y khá thú vị, Sở Đông Ly có hơi tò mò trong đầu y đang nghĩ đến cái gì.
Tạ Hi Tri nói: "Sở Sở, lần trước ngươi nói nấu cơm rửa chén đều để Khổng Tước làm, nhưng thật ra vẫn luôn là Đông Nam Phi làm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia/2259713/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.