Edit: Halex
Beta: Huyên
Cố chấp của Sở Đông Ly đối với mao cầu khiến Tạ Hi Tri không biết phải nói gì. Y nghĩ một chút mới nói: “Nếu ta nói không thể thì ngươi tính sao?”
Gãi gãi mũi, ngẩng đầu suy nghĩ hồi lâu, Sở Đông Ly mới chép miệng: “Nghỉ nuôi.”
Nghỉ —— nuôi?!
Tạ Hi Tri thấy rất ngứa tay, rất muốn đánh người.
Thấy mặt y tối lại, Sở Đông Ly lầm bầm: “Ta chỉ thích mao cầu.”
Tạ Hi Tri hít sâu, cố gắng bình tĩnh hỏi: “Vì sao ngươi chỉ thích mao cầu?”
Sở Đông Ly sờ đầu, mơ hồ nói: “Vì có thể sờ lông mềm mềm xù xù.”
Tạ Hi Tri liếc hắn, tỏ rõ y không tin.
Sở Đông Ly bị y liếc thì chột dạ. Sở dĩ hắn yêu thích mao cầu như vậy đơn giản vì hắn là rồng mà da rồng là vảy, nên hắn chỉ thích mao cầu. Nói trắng ra là vì hắn không có lông nên hắn chỉ thích vật có lông.
Sở Đông Ly sờ bụng, nói lảng sang chuyện khác: “Cả ngày không ăn gì sắp chết đói rồi.” Nói xong thì nhấc chân đi ăn cơm.
Tạ Hi Tri không thấy đói nên cũng không muốn ăn cơm. Y bước vào vườn hoa tìm ghế đá ngồi xuống suy nghĩ mọi chuyện.
Ngày hôm nay của y quả thật dị thường đến mức hỗn loạn, tỉnh dậy phát hiện bản thân đột nhiên lớn lên, còn chưa kịp giật mình đã phải bắt đầu lo lắng Sở Đông Ly không thích mình. Người nọ chỉ yêu thích mao cầu, ngày ngày sẽ ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia/2259698/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.