Trong sân ánh sáng mờ mịt, đèn lồng ngoài hành lang chiếu sáng bên trái Thẩm Hữu Du. Những tia lửa trong lò than ngày càng đỏ hơn, giống như dung nham tĩnh lặng trong miệng núi lửa, chỉ có hơi nóng toả ra từ những vết nứt, ánh sáng vàng cam dát lên góc cằm Thẩm Hựu Dự, khiến khuôn mặt hắn trở nên sắc sảo và góc cạnh hơn, làm nổi bật tâm tình đắc ý của thiếu niên.
Phía trên lò than có vỏ quýt, hương quýt chua ngọt toả ra, hun đến mức khuôn mặt Phương Niên Niên bất tri bất giác trở nên đỏ ửng, đôi mắt lúng liếng, lấp lánh ánh cười.
Nàng cong môi hỏi: "Bí mật võ lâm gì thế? Có thể nói ta nghe một chút không?"
Thẩm Hựu Dự ngồi thật ngay ngắn, hơi cúi đầu xuống, hắn tưởng tượng dáng vẻ của mình bây giờ chắc là ổn trọng như núi, không giận mà uy. Thiếu niên trong quá trình trưởng thành sẽ vô thức bắt chước hình tượng phụ thân, nếu bây giờ có một chiếc gương đặt trước mặt, chắc chắn hắn sẽ phát hiện điều này, nhưng so với nam nhân tâm sâu như biển kia thì hắn lại có nhiều điểm khác biệt, Thẩm Hựu Dự thể hiện tất cả cảm xúc qua ánh mắt, khoé miệng hắn cong lên, toát ra niềm vui sướng tràn đầy khi ngồi cạnh ý trung nhân.
Thẩm Hựu Dự hắng giọng, chuẩn bị lên tiếng. Tay áo bị níu lại, uy nghiêm như núi lập tức sụp đổ, cơ thể nghiêng về phía Phương Niên Niên, khoảng cách của hai người lập tức trở nên gần hơn, trên người nàng toả ra mùi hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia-tieu-tra-quan/3506642/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.