Lý Tú Tú thắng một ván nhưng cũng không cảm thấy cao hứng, nàng lấy đồ thêu từ trên tay Phương Niên Niên, dùng kéo và kim khâu tháo gỡ mấy mối thêu rối. Kim khâu "kiệt ngạo bất tuần" trên tay Phương Niên Niên khi đến tay Lý Tú Tú thì lại lập tức trở nên ngoan ngoãn, Lý Tú Tú cúi thấp đầu, nhụt chí bảo: "Muội mới ngốc nghếch, đầu óc cũng đần độn, chỉ biết làm một chút thêu thùa mà thôi."
Lý Tú Tú ủ rũ ngước lên: "Mẫu mã đều là tỷ vẽ ra, muội cũng chỉ biết làm mấy kiểu dáng cũ, không làm được cái gì mới mẻ hết."
"Tú Tú, muội cảm thấy tỷ rất lợi hại sao?" Phương Niên Niên thấy Lý Tú Tú ủ rũ rụt vai, đột nhiên lên tiếng.
Lý Tú Tú thẳng thắn gật đầu: "Lợi hại chứ, từ nhỏ muội đã thấy tỷ rất thông minh, đọc sách biết chữ đều rất dễ dàng, trong khi chữ của muội còn chưa ra hình ra dạng, chữ viết của tỷ đã được đại nhân khích lệ rồi. Ngay cả 'Thiên Tự Văn' muội còn thức đọc đến đau lưng mà vẫn chưa thuộc, tỷ đã xem hết 'Kinh Thi'. Mẫu thân kể hồi ấy muội rất nhút nhát, không dám ra ngoài gặp ai, là tỷ dẫn muội ra ngoài chơi, tỷ sẽ leo cây, lội nước, bắt ve sầu, từ nhỏ đã náo động như thế rồi."
Phương Thừa Ý đang ngồi xổm một bên chơi đùa, dần dần ngây người, đôi mắt từ từ trừng lên, Tú Tú tỷ đang nói tới a tỷ của hắn hay sao? A tỷ không chỉ giỏi nấu ăn thôi hay sao?
"Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia-tieu-tra-quan/3432363/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.