Thẩm Hựu Dự nhỏ giọng nói: "Đúng vậy." 
Giọng nói nhẹ nhàng bình tĩnh, tựa như sợ quấy rầy đến đôi ba con tước điểu đậu trên cây hoè, e rằng nếu chúng bay đi, hẳn cây hoè sẽ rất tịch mịch. 
Hắn liếc mắt nhìn qua cô nương bên người, không dám nhìn thẳng vào nàng, sợ rằng mình tỏ vẻ để tâm nhiều quá, hắn vốn dĩ không hề quan tâm mà, là cô nương này không nỡ để hắn rời đi! 
Thẩm Hựu Dự ngồi thẳng lưng, giống như lúc đối thoại cùng phụ thân trong Minh Quang Điện, khoé mắt trông mong liếc qua, thấy Phương Niên Niên dùng ngón tay chọc chọc vào mặt bàn, thấy đôi môi anh đào mím lại, thấy hai hàng lông mày thanh mảnh khẽ cau, thấy trong đôi mắt của nàng ánh lên sự bối rối... 
Trong lòng hắn bắt đầu có dãy núi xanh cao chót vót, mọc lên trập trùng ở phía chân trời, hào hứng như ánh mặt trời ló dạng sáng rực, khiến người ta loá mắt không thôi. 
Hoá ra vui sướng là như thế này. 
Phương Niên Niên nhìn qua, Thẩm Hựu Dự vội lảng đi, sợ nàng bắt kịp ánh mắt hắn, hắn nhìn về phía đối diện, thấy người bán hàng rong không biết dừng lại từ bao giờ, có đôi ba tiểu nương tử trẻ tuổi đang vây quanh, các nàng vào độ hai mươi, lựa chọn nào là hoa thêu, lược bí[1], bàn chải đánh răng... Bàn chải lấy lông bờm ngựa trắng, dùng phương pháp bí mật khảm vào chuôi trúc, người bán hàng rong chào giá ba mươi quan tiền, có mấy tiểu nương tử ưa thích, miệng lưỡi nhanh nhẹn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-gia-tieu-tra-quan/3374571/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.